Phẩm chất của nhà hành động, chỉ huy

(Kỳ 5)

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp Cố vấn Nhà nước Myanmar San Suu Kyi tại Hà Nội ngày 20-4. Nguồn: Nam Trần (Tuổi Trẻ)

 

Không để Kiên vận động trong đơn độc, Tổng Bí thư còn cử ông Trịnh Trân về làm Bí thư Thanh Hoa với những chỉ đạo thật mạnh mẽ: 

“Nếu chưa có cơ sở để tin ai, hãy tin vào linh cảm của mình - Ông dừng lại như cân nhắc rồi nói tiếp - Đồng chí có quyền như một thủ tướng chọn các bộ trưởng. Tôi sẽ yêu cầu bên tổ chức tôn trọng ý kiến đồng chí. Nhưng đồng chí phải chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của mình. Tôi hoàn toàn tin vào sự khách quan và trung thực của đồng chí” (sđd, tr.216).

Ông còn yêu cầu ông Trân phải thẳng tay: “Đồng chí hãy kiên quyết tháo khớp những đốt nào hoại tử. Nếu được thì lọc máu. Cần nữa thì thay máu!”. 

Rút kinh nghiệm từ sự lựa chọn Vladimir Putin của Boris Yeltsin (1931 - 2007) cho nước Nga sau nhiều phép thử thật kì diệu và tuyệt đối đúng, Tổng Bí thư rất cân nhắc nhưng cũng rất quyết đoán trong công tác tổ chức nhân sự khác.

Đó cũng là phẩm chất của một chỉ huy quân sự đặc thù, khác hẳn với những chính khách mọt sách khác trên chính trường Việt. 

Thời điểm hiện tại, cái đất nước cần, nhân dân cần lúc này không hẳn là nhà tư tưởng, nhà lí luận tầm cỡ mà là phẩm chất của một nhà hành động, chỉ huy thực sự. 

Ông đã đánh giá đúng tình hình đất nước, hiểu xu thế phát triển của thế giới, không viển vông hão huyền và hoang tưởng chính trị, nhanh chóng vào cuộc cùng đất nước theo xu thế phát triển chung. Nhà lãnh đạo như thế là phúc đức cho dân tộc.

   Trong sinh hoạt hằng ngày, vị chính khách số một cũng để lại nhiều ấn tượng. Có lẽ, ngoài Chủ tịch Hồ Chí Minh lúc sinh thời và sau này được văn học nói về sinh hoạt giản dị gần gũi nhân dân, đến nhân vật Tổng Bí thư có lẽ “ai cũng biết là ai cả đấy” mới xuất hiện trong văn học sống động và gần gũi như thế. 

Từ chơi đùa, tập xe với cháu nhỏ sau một ngày làm việc, đến trò chuyện với vợ  nhẹ nhàng tình cảm khi bà giao hẹn không cho ông thức khuya làm việc: “Được rồi, được rồi, tôi chấp hành lệnh bà!” (sđd, tr.229).

Từ đi bộ ở vườn hoa gần nhà gợi những ký ức đời lính giữa núi rừng Trường Sơn đến việc trìu mến hỏi thăm mẹ con bé gái hàng xóm đang dạo bước. 

Từ hái khế trong đêm, nhìn lát khế trên tay mà trầm ngâm: “Hệt như ngôi sao quân hiệu trên mũ mình ngày nào… cũng ngời sắc vàng son” 

Rồi áy náy khi nhớ đến bạn cho cây khế trồng trong vườn nhà, gọi điện cho bạn trong đêm gợi bao ngạc nhiên xúc động rưng rưng:

“Ăn quả khế của anh, nhớ anh nên hỏi thăm sức khỏe thôi. Không có chuyện gì đâu. Ngủ ngon nhé” (sđd, tr.231).

Thế nhưng ngay cả trong những khoảnh khắc thư giãn hiếm hoi, liên tưởng việc nước vẫn theo đuổi ông không dứt. 

Vừa ngả lưng ghế xích đu định chợp mắt, chuyện cải cách phương thức lãnh đạo của Kiên “lập tức ập đến: Cái cậu này xuất hiện mới đúng lúc chứ” (sđd, tr.229). 

Vừa bùi ngùi sau cuộc điện thoại ngắn ngủi khi bạn chủ động cúp máy trước để ông tập trung làm việc: “Mất cả bạn bè vì công việc”,

những lát khế lại làm ông bận tâm về hiện tượng đau lòng:

“Bên A là chùm khế ngọt. Cho B trèo hái mỗi ngày… Cả nước là một công trường khổng lồ. Thế mà họ cứ móc ngoặc với nhau để moi tiền. Đụng vào đâu cũng thấy vấn đề” (sđd, tr.231). 

Thích thú nhìn những bông hoa cúc xinh xắn trên áo cháu bé hàng xóm được mẹ thêu tay, ông nhẩm tính:

“Thế thì ta làm xuất khẩu được đấy nhỉ. Các nước phát triển rất thích hàng làm bằng tay. Mà ta thì còn nhiều lao động nhàn rỗi lắm” (sđd, tr.603).

Nhân vật đáng yêu đáng trọng ấy lấy rất nhiều thiện cảm ở nhân dân sau bao nhiêu vụ bê bối ngoài đời của chính giới, hơn hết, lấy lại phần nào niềm tin vào Đảng, vào chính quyền hiện nay. 

(Còn nữa)

Thời điểm hiện tại, cái đất nước cần, nhân dân cần lúc này không hẳn là nhà tư tưởng, nhà lý luận tầm cỡ, mà là phẩm chất của một nhà hành động, chỉ huy thực sự

T.S. Trần Việt Hà